Hôm nay là ngày tuyệt vời!
Phạm Văn Ngưỡng
/nguongtyphu64
Phạm Văn Ngưỡng
/nguongtyphu64
Introduction
Chao cho nhau giá trị tốt đẹp nhất
- Vietnam
-
Joined 05/07/2022
Photos
Hắn là người thành đạt Gia cảnh rất đề huề Có con ngoan, vợ đẹp Cuộc sống vạn người mê. Cứ mỗi lần giỗ mẹ Hắn thết cỗ linh đình Nào sơn hào, hải vị... Để chứng tỏ cái tình. Trong một l... See more
Hắn là người thành đạt Gia cảnh rất đề huề Có con ngoan, vợ đẹp Cuộc sống vạn người mê. Cứ mỗi lần giỗ mẹ Hắn thết cỗ linh đình Nào sơn hào, hải vị... Để chứng tỏ cái tình. Trong một lần dọn dẹp Đem vứt bớt đồ thừa Hắn thấy quyển nhật ký Của mẹ mình năm xưa. Tò mò nên hắn đọc Những con chữ quay cuồng Bởi những trang nhật ký Là những câu chuyện buồn: Ngày... tháng... năm... mẹ tủi Con mắng mẹ: Già rồi Sao còn như con nít Làm cơm vãi khắp nơi! Ừ! Bởi vì tuổi cao Nên mắt kém, tay run Có làm rơi ít hột Âu cũng chỉ chuyện thường! Khi con còn nhỏ dại Cũng làm vãi khắp nơi Mẹ quét, lau, gom lại... Đâu trách mắng nửa lời? Ngày... tháng... năm... mẹ tủi Con mắng mẹ: Mặc đồ Sao lóng nga lóng ngóng Y hệt nhành cây khô! Ừ! Tuổi già xương cứng Gân cũng chẳng dẻo dai Khó xở xoay, quay trở Sao cứ mắng mẹ hoài? Khi con còn nhỏ dại Cứ hiếu động chân tay Mẹ mặc hoài mới được Đâu trách mắng nọ này? Ngày... tháng... năm... mẹ tủi Con mắng mẹ: Điếc à? Trả lời rồi vẫn hỏi Cứ như trúng phải tà! Ừ! Già nên nghễnh ngãng Nghe lúc được, lúc không Mẹ mới đi hỏi lại Mắng chi để tủi lòng? Khi con còn nhỏ dại Hỏi đủ chuyện trên đời Mẹ kiên trì đáp lại Đâu mắng mỏ một lời? Ngày... tháng... năm... mẹ tủi Con mắng mẹ: Bực mình! Cả đêm ho sù sụ Mất ngủ cả gia đình! Ừ! Tuổi nhiều bệnh lắm Quy luật của tự nhiên Mẹ đâu mong như thế Mắng chi để tủi phiền? Nhớ khi con nhỏ dại Đủ thứ bệnh mang vào Hàng năm trời khóc quấy Mẹ đâu trách câu nào? Ngày... tháng... năm... mẹ tủi Cứ mỗi bận ăn cơm Mẹ phải ngồi góc khuất Bởi người mẹ không thơm. Ừ! Kiếp này ta sống Con nít đến hai lần Mẹ già không tự liệu Tất cả cậy con làm! Nhớ khi con nhỏ dại Tè, ị bậy khắp nơi... Mẹ lau chùi, tắm rửa Có bao giờ chê hôi? Ngày... tháng... năm......Ngày... tháng... năm... mẹ yếuChắc chẳng thể... Chữ rồiNhững dòng này mẹ viếtLà sau cuối trong đời:Dù cho con lạnh nhạtHay gắt gỏng bấc, chìMẹ chỉ buồn đôi chútChứ không trách cứ gì! Con vẫn là con mẹ Bé bỏng và đáng yêu Dù cho theo năm tháng Con đã đổi thay nhiều...! Hắn thẫn thờ nét mặt Nhìn lên phía bàn thờ: Ánh mắt bà âu yếm Qua lớp khói hương mờ! Hắn nấc lên từng chặp: Con bất hiếu mẹ ơi Con muốn xin lỗi mẹ Nhưng đã quá muộn rồi!* Những ai còn Cha- Mẹ Hãy thức tỉnh kịp thời Đừng để thành quá muộn Ôm hối hận cả đời! Mâm cao ngày cúng họ Cũng chẳng ý nghĩa chi Nếu khi cha mẹ sống Đối xử chẳng ra gì05/02/2023Ngưỡng phạm
HÃY GỌI LÀ EM Lúc còn trẻ mình anh,em tình cảm Khi bất đồng em chẳng giám ông ,tôiGiờ tuổi cao mình đã có cháu rồi Hãy gọi em như hồi mình còn trẻ Câu anh, em nghe sao mà nó nhẹ Mặc dù nay tuổi trẻ đã q... See more
HÃY GỌI LÀ EM Lúc còn trẻ mình anh,em tình cảm Khi bất đồng em chẳng giám ông ,tôiGiờ tuổi cao mình đã có cháu rồi Hãy gọi em như hồi mình còn trẻ Câu anh, em nghe sao mà nó nhẹ Mặc dù nay tuổi trẻ đã qua rồi Em không thích nghe câu gọi ông ,tôiAnh hãy gọi em như hồi mình còn trẻ 5/2/2023#Ngưỡng phạm #
Cuối đông tiết sắp sang xuân Mờ mờ sương toả trên sân quê nhà. Lão nông nay tuổi đã già, Đang ngồi lau lá cùng bà dao duyên. Một thời lên xứ, xuống sông Nay về gói bánh phụng thờ TỔ TIÊN.Cuối... See more
Cuối đông tiết sắp sang xuân Mờ mờ sương toả trên sân quê nhà. Lão nông nay tuổi đã già, Đang ngồi lau lá cùng bà dao duyên. Một thời lên xứ, xuống sông Nay về gói bánh phụng thờ TỔ TIÊN.Cuối năm dâng lễ tất niên. Giao thừa Xuân đến, bề trên nguyện cầu.&&&.TRƯỜNG SINH BẤT LÃO AN TRẦN THẾ CON LẠC, CHÁU HỒNG VẠN TUẾ VINH.
NẾU MỘT NGÀY ! Nếu một ngày em sẽ phải già đi Da hết căng và body chảy xệ Quay nhìn anh khác gì đâu cũng thếPháo hết thời quá tệ để giương nòng Rồi một ngày chim rũ cánh vặt lôngChẳng thể hót làm say lòng em... See more
NẾU MỘT NGÀY ! Nếu một ngày em sẽ phải già đi Da hết căng và body chảy xệ Quay nhìn anh khác gì đâu cũng thếPháo hết thời quá tệ để giương nòng Rồi một ngày chim rũ cánh vặt lôngChẳng thể hót làm say lòng em nữa Cứ oặt ẹo bugi thôi khạc lửa Quên hết thảy lời hứa trọn cuộc đời Em cũng vậy giàn mướp thả buông rơiTreo tòng teng - miệng cười thì móm mém Răng từ giã - mắt mũi bét tèm nhemLắm thứ muốn ăn dẫu thèm cũng chịuĐến cả nhớ quên suốt ngày vá víu Chẳng muốn đi đâu buồn thỉu trên giường Súng bảo nòng … thôi hãy cố mà cươngCứ nhả đạn … nhưng bướng nỏ nghe lờiRồi một ngày già thật đó anh ơi Nên lúc trẻ cố bơi khi có thể Đạn cứ lên nòng … hiên ngang khí thế Kẻo mai này hôi tiếc chẳng còn chi.Cố nên anh có để rành đâu được Núc làm được cho tới bến đi anh03/022023Vui tí thôi
NẤU BÁNH CHƯNG.Con,cháu mỗi đứa một nơi,Chuẩn bị đón Tết,Đất,Trời vào xuân.Đêm nay lửa đỏ ngoài sân,Ngồi trông nồi bánh,bần thần nhớ quê.Mưa phùn gió bấc ngoài đê,Gió lùa khe cửa tái tê thân gầy,Giữa nhà nồi bánh chưng đầy,T... See more
NẤU BÁNH CHƯNG.Con,cháu mỗi đứa một nơi,Chuẩn bị đón Tết,Đất,Trời vào xuân.Đêm nay lửa đỏ ngoài sân,Ngồi trông nồi bánh,bần thần nhớ quê.Mưa phùn gió bấc ngoài đê,Gió lùa khe cửa tái tê thân gầy,Giữa nhà nồi bánh chưng đầy,Than hồng ổ rạ,nằm vây, giấc nồng.Huệ thơm,đào đã bung bông,Giao thừa xác pháo đỏ,hồng đầy hiên.Nhà nghèo trong túi không tiền,Vài xu mùng tuổi,bạn hiền rủ chơi,Đánh đáo bạn thắng chúng xơi,Hết tiền ngồi ngó chúng chơi lại thèm.Bây giờ tóc đã nhom nhem,Bạn tôi giờ cũng hôm,hem cả rồi.Mình nay cũng đã bẩy mươi,Ngồi trông nồi bánh nhớ nơi sinh thành,Nhớ các chị,nhớ các anh,Nhớ làng,nhớ xóm,nhớ canh giao thừa.Tuổi nay đã quá chiều trưa Bẩy mươi xuân vẫn say sưa với đời.Luôn tạo cuộc sống vui tươi,Làm gương cho cả cuộc đời cháu,con.Bao giờ về lại xóm thôn,Bên đê ngồi ngắm hoàng hôn toại lòng.